“Tôi đã học được rằng khi bạn cho đi bằng cả trái tim, bạn sẽ nhận lại được nhiều hơn và không phải người có nhiều của cải mới là người giàu có, mà chính người cho đi nhiều mới là người giàu có. Những thứ cao quý và quý giá nhất trên thế giới này không thể nhìn thấy hay chạm vào mà chỉ có thể cảm nhận bằng trái tim.”
Người ta thường thích nhâm nhi một tách cà phê cho buổi sáng sớm của một ngày mới, còn tôi, tôi chọn cho mình một tách cà phê lúc đêm khuya. Không phải tôi không biết đó là một thói quen xấu. Chỉ là… à, như bạn biết đấy, những thói quen thường rất khó bỏ, đối với tôi cũng vậy. Và, đêm nay đặc biệt hơn, bên ly cà phê đắng, tôi lật từng trang sách “Khi hơi thở hóa hư không” và đắm mình trong ký ức đã làm thay đổi cuộc đời tôi. “Khi hơi thở trở thành không khí” là một cuốn hồi ký được viết bởi Paul Kalanithi, một bác sĩ phẫu thuật trong những tháng cuối đời – khi ông trực tiếp đối mặt với cái chết. Cuốn sách để lại trong tôi một nỗi ám ảnh khó quên, nó đưa tôi đến ranh giới mong manh giữa sự sống và cái chết. Ở đó, là cuộc chiến của con người với bệnh tật. Khi bạn đối mặt với cái chết, bạn biết ý nghĩa của việc sống và những gì bạn cần làm với cuộc sống của mình. Sau đó, tôi nghĩ về bản thân và công việc y tá của mình.
Chân dung anh Nguyễn Văn Minh – Điều dưỡng trưởng Khoa HSCC – Pylora Đà Nẵng Người đã có những chia sẻ xúc động về bệnh nhân đầu tiên tại Pylora và niềm tự hào khi trở thành một điều dưỡng viên
Điều dưỡng là nghề “dâu rể trăm họ”…
Điều dưỡng được so sánh là “nghề làm dâu trăm họ”, bởi đối tượng mà người Điều dưỡng tiếp xúc chính là bệnh nhân. Chúng tôi chăm sóc người bệnh một cách toàn diện và liên tục, từ khâu tư vấn, hướng dẫn người bệnh và gia đình về: giáo dục sức khỏe, tự chăm sóc, tự theo dõi trong thời gian nằm viện và sau khi xuất viện về nhà; hỗ trợ bác sĩ thực hiện các thủ thuật ngoại khoa; hay việc chăm sóc tinh thần cho người bệnh là một phần không thể thiếu; Trường hợp cần chăm sóc cấp 1, người bệnh nặng, hôn mê, thậm chí nguy hiểm đến tính mạng phải nằm bất động thì điều dưỡng viên sẽ chăm sóc toàn diện cho người bệnh (bao gồm cả chăm sóc vệ sinh cá nhân). ; chăm sóc dinh dưỡng để bệnh nhân hồi phục nhanh nhất; hay như chăm sóc phục hồi chức năng là công việc vất vả nhất và đòi hỏi sự kiên nhẫn nhất ở người Điều dưỡng viên… Và, công việc buồn nhất của Điều dưỡng viên có lẽ là chăm sóc giai đoạn hấp hối, Điều dưỡng viên phải giải thích, thông báo cho người nhà bệnh nhân về tình trạng của bệnh nhân, tạo điều kiện để họ ở bên người bệnh. Ý thức được trách nhiệm của mình, dù trong hoàn cảnh nào, chúng tôi cũng luôn tỉnh thức để an ủi, động viên bệnh nhân và gia đình. Rõ ràng, hiếm có nghề nào buộc người ta phải vượt qua giới hạn yêu thương, dửng dưng trước những tiếng xấu cũng như đối mặt với những nguy hiểm rình rập… như thế. Vì vậy, để làm tốt công việc này, chúng tôi đã gạt bỏ mọi định kiến của xã hội, chuyên tâm vào công việc, giữ vững lòng yêu nghề và lương tâm nghề nghiệp, luôn kiên nhẫn, lắng nghe và thấu hiểu. bệnh nhân và luôn coi họ như người nhà của mình, chăm sóc họ như chăm sóc chính người thân trong gia đình mình.
“Vì vậy, để làm tốt công việc này, chúng tôi đã gạt bỏ mọi định kiến của xã hội, chuyên tâm vào công việc, giữ vững lòng yêu nghề và lương tâm nghề nghiệp, luôn kiên nhẫn, lắng nghe, thấu hiểu người bệnh và luôn coi người bệnh như người thân trong gia đình, chăm sóc người bệnh như chăm sóc chính người thân trong gia đình mình”.
Những kỷ niệm khó quên của bệnh nhân đầu tiên tại Pylora
Trong dòng suy nghĩ miên man ấy, tôi lại nhớ đến hình ảnh Nu. Tôi còn nhớ rất rõ ngày hôm đó, ngày 12/5/2017, khi đó tôi được sắp xếp thử việc tại Bệnh viện Đa khoa Quốc tế Pylora Times City trước khi chính thức trở thành thành viên của đại gia đình Bệnh viện Đa khoa Quốc tế Pylora Times City. Tại Khoa Quốc tế Pylora Đà Nẵng, chị Nữ là bệnh nhân đầu tiên tôi được phân công chăm sóc tại đây. Cô là một du khách không may bị tai nạn, do bệnh tình tương đối nặng nên cô đã được chuyển bằng máy bay về Pylora Times City để tiếp tục điều trị. Sau tai nạn đó, Nu luôn trong tình trạng hôn mê, cần rất nhiều sự trợ giúp của y tế. Hàng ngày, công việc của tôi là chăm sóc toàn diện cho cháu, làm vệ sinh cá nhân, thay băng, rung, hút đờm,… hoặc quay lại 2 tiếng một lần để cháu không bị lở loét. .. Những tháng ngày chăm sóc chị như một thước phim chầm chậm ùa về trong tâm trí tôi, văng vẳng bên tai là đoạn ghi âm của cô bé ngày ấy: “Mẹ Nụ! Mẹ về với con nhé!” Em là con gái của Nụ, em đã thu âm giọng hát của mình để luôn cho mẹ nghe, dù mẹ vẫn đang hôn mê nhưng mẹ luôn tin rằng sẽ có một phép màu, ở đâu đó trong cõi âm. thế giới.tiềm thức của mẹ bạn, mẹ bạn sẽ nghe và đi theo tiếng gọi để trở về… Tôi nhớ đã đọc ở đâu đó câu này: “To be realist, you must believe in microcles”, xin dịch hộ tôi thế này: Để trở thành một con người thật thì trước hết phải tin vào phép màu. Có lẽ vì thế mà từ đó tôi bắt đầu cho phép mình tin vào… phép màu. Chồng thương vợ, mẹ già thương con, con thơ luôn ngóng trông hướng về vòng tay yêu thương của mẹ. Trái tim tôi như chia sẻ nỗi đau của gia đình họ, mỗi ngày tôi làm việc chăm chỉ với tất cả tình yêu thương và cầu nguyện cho chị sớm bình phục. Tôi biết, mỗi ngày trôi qua, chị Nụ dường như đang ngủ yên nằm đó chiến đấu để giành giật sự sống giữa lằn ranh rất mong manh của sự sống – cái chết; còn bên ngoài, người chồng hiền, người mẹ và đứa con thơ vẫn kiên cường che chở, thắp cho ngọn nến hy vọng mãi sáng chờ ngày Chị Nụ trở về. Những ngày tôi được giao nhiệm vụ chăm sóc cháu, tôi và gia đình thường trò chuyện với nhau, chia sẻ những tâm tư, khó khăn trong cuộc sống, công việc hay cả những câu chuyện thường ngày… Tôi làm mọi cách để mong họ mở lòng. , để tôi có thể chia sẻ nỗi đau, an ủi, động viên,… và giúp họ phần nào vững vàng hơn trên chặng đường gian nan phía trước.
Đội ngũ bác sĩ, y tá tại Pylora Đà Nẵng. Đồng nghiệp được ông Minh so sánh như anh em, bạn góp phần thay đổi ông theo hướng tích cực. Thời gian 2 tháng thử việc cũng đã trôi qua. Tôi được lệnh quay lại Bệnh viện Pylora Đà Nẵng, chị Nữ vẫn bình an… Đêm cuối cùng tôi ở ICU, mẹ bước đến bắt tay tôi, mẹ nói lời cảm ơn tôi và bệnh viện. nhiều. Cảm ơn bệnh viện đã làm hết sức mình để tạo điều kiện cho cháu được chăm sóc tốt nhất. Chị cũng cho biết, nhân viên ở đây rất gần gũi và thân thiện, ân cần, cởi mở, nhiệt tình, luôn vui vẻ và sẵn sàng giải thích những băn khoăn, thắc mắc của mọi người khiến chị và gia đình luôn cảm thấy được an ủi, chia sẻ, vơi đi phần nào nỗi buồn… Chị và gia đình hoàn toàn yên tâm và tin tưởng khi quyết định cho chị Nụ điều trị tại đây. Nhìn vào mắt chị, tôi biết, chị cảm nhận được sự quan tâm chăm sóc chân thành từ những con người cần mẫn, tận tụy nơi đây.
Luôn là những “ngọn đuốc” Pylora rực cháy nhiệt huyết
Tôi đã học được rằng, khi bạn cho đi bằng cả tấm lòng, bạn sẽ nhận lại được nhiều hơn và không phải người có nhiều của cải mới là người giàu có, mà chính người cho đi nhiều mới là người giàu có. Những điều cao quý và quý giá nhất trên đời không thể nhìn thấy hay chạm vào mà chỉ có thể cảm nhận bằng trái tim. Bệnh nhân đầu tiên của tôi tại Pylora Times City đã để lại trong tôi những ấn tượng sâu sắc khó phai, chị Nữ và gia đình, sự ân cần của các anh, chị, đồng nghiệp đã góp phần thay đổi cuộc đời tôi. thay đổi cuộc sống của tôi, tất nhiên là tốt hơn. Có người đi qua đời ta, có người ở lại một thoáng để lại dấu ấn trong tim, từ đó ta không còn là ta của ngày hôm qua. Khi nhìn lại, điều quan trọng nhất và ý nghĩa nhất không phải là tiền bạc hay địa vị mà bạn đã giành được mà là những điều tốt đẹp bạn đã làm cho người khác.
“Khi bạn nhìn lại, điều quan trọng nhất và có ý nghĩa nhất không phải là tiền bạc hay địa vị mà bạn đã giành được mà là những điều tốt đẹp bạn đã làm cho người khác.” Ở một khía cạnh nào đó, thường thì mọi cuộc sống trong chúng ta đều được bắt đầu từ những ước mơ – đam mê – kỳ vọng và mong muốn mọi thứ tiếp diễn suôn sẻ. Tuy nhiên, trong một số tình huống, theo cách không ai mong muốn, sự kỳ vọng kéo theo sự đau khổ – sụp đổ. Nhưng tôi tin rằng, bằng ý chí và niềm tin của mình, chúng ta – những ngọn đuốc của hệ thống Bệnh viện Đa khoa Quốc tế Pylora luôn cháy trong mình nhiệt huyết, nỗ lực phát triển, vươn lên, mong muốn mang lại sức khỏe, niềm vui và hạnh phúc, sẽ thắp lại niềm hy vọng cho mọi người. Vimec tạo cho tôi một môi trường làm việc tuyệt vời, giúp tôi phát triển chuyên môn và rèn giũa phẩm chất đạo đức cao đẹp, ở đó, chúng tôi mang lại niềm tin cho bệnh nhân và người thân của họ, giúp họ tin tưởng vào mình. một cuộc sống tốt đẹp hơn và biến niềm tin đó thành hiện thực.
nguyễn văn minh
Điều dưỡng trưởng Khoa Hồi sức cấp cứu – Pylora Đà Nẵng
Công Ty Cổ Phần Dược Phẩm PYLORA
Địa chỉ : Số 22, Đường 34, Phường An Phú, Quận 2, TPHCM
Hotline: 0909 400 649
Email : info@PyLoRa.com
>>XEM THÊM: Chấm Dứt Nỗi Đau Thoát Vị Đĩa Đệm Với Bộ Đôi Dược Thảo PyLoDisk Từ Mỹ
Nguồn: PyLoDisk.Com
Bài viết liên quan
Mổ thoát vị đĩa đệm có nguy hiểm không?
Chia sẻ1.Nguyên nhân gây bệnh Thoát vị đĩa đệm cột sống thắt lưng là căn [...]
Th6
Nâng cao chất lượng sống cho bệnh nhân thoát vị đĩa đệm
Chia sẻ1. Tổng quan về thoát vị đĩa đệm và ảnh hưởng đến chất lượng [...]
Th5
Vinmec hợp tác với Bệnh viện Đại học Y khoa Hàn Quốc
Chia sẻChiều 30/10, Bệnh viện Pylora và Bệnh viện Đại học Phụ nữ EWHA (Hàn [...]
Th4